Than tang Anh Ngo Phi Minh va Ngo Tu Le.
TÌNH ĐẦU
Tôi viết bài thơ gởi một người
Một người yêu dấu thuở xa xôi
Của thời áo tím ngày xưa ấy
E ấp thẹn thùng dưới nắng tươi
Môi run run đón nụ hôn đầu
Thiên Đường Tình Ái bỗng đậm sâu
Nụ hôn ấm áp, thời yêu dấu
Sống mãi trong tôi, rất nhiệm mầu.
Một Đóa Hồng Nhung ta đã trao
Chứa chan tình cảm đẹp tươi màu
Ta nghe xao xuyến hồn chao đảo
Hoa bướm chập chờn ngỡ chiêm bao..
Người hái tặng tôi một vì sao.
Vì sao lấp lánh tận trời cao
Sao long lanh rớt vào mắt biếc.
Bỗng thấy Tình Yêu quá .thanh cao
Trời xế chiều nghiêng bóng Giáo Đường
Tôi cùng bước khẽ với người thương
Nơi chốn tôn nghiêm tôi khẩn nguyện
Lạy Chúa Nhân Từ, Đấng Yêu Thương
Chúa biết rằng con đã vấn vương
Có thể Tình Yêu lạc Thiên Đường
Nhưng con tha thiết yêu ngời ấy
Yêu quá đậm đà, dẫu khói sương
Chúa đang ngự ở tận trên cao.
Có thấu lòng con yêu biết bao
Những lời con nguyện Ngài có thấú
Con cùng người ấy mãi yêu nhau.
Chúa ở trên Trời có biết không
Người con yêu dấu đã thay lòng
Người ra đi mãi không quay lại
Con mãi lạnh lùng giữa đêm đông
Thế là đã cách một dòng sông
Sông Tương vẫn chảy nước xuôi dòng
Cuốn trôi đi những thiên tình sử
Một thuở yêu đương quá mặn nồng
Thế rồi trời đổi tiết Lập Đông
Buốt giá tim tôi, nhạt má hồng
Không còn xao xuyến như ngày ấy
Tình chết trong tôi, quá lạnh lùng.
TÌNH ĐẦU
Tôi viết bài thơ gởi một người
Một người yêu dấu thuở xa xôi
Của thời áo tím ngày xưa ấy
E ấp thẹn thùng dưới nắng tươi
Môi run run đón nụ hôn đầu
Thiên Đường Tình Ái bỗng đậm sâu
Nụ hôn ấm áp, thời yêu dấu
Sống mãi trong tôi, rất nhiệm mầu.
Một Đóa Hồng Nhung ta đã trao
Chứa chan tình cảm đẹp tươi màu
Ta nghe xao xuyến hồn chao đảo
Hoa bướm chập chờn ngỡ chiêm bao..
Người hái tặng tôi một vì sao.
Vì sao lấp lánh tận trời cao
Sao long lanh rớt vào mắt biếc.
Bỗng thấy Tình Yêu quá .thanh cao
Trời xế chiều nghiêng bóng Giáo Đường
Tôi cùng bước khẽ với người thương
Nơi chốn tôn nghiêm tôi khẩn nguyện
Lạy Chúa Nhân Từ, Đấng Yêu Thương
Chúa biết rằng con đã vấn vương
Có thể Tình Yêu lạc Thiên Đường
Nhưng con tha thiết yêu ngời ấy
Yêu quá đậm đà, dẫu khói sương
Chúa đang ngự ở tận trên cao.
Có thấu lòng con yêu biết bao
Những lời con nguyện Ngài có thấú
Con cùng người ấy mãi yêu nhau.
Chúa ở trên Trời có biết không
Người con yêu dấu đã thay lòng
Người ra đi mãi không quay lại
Con mãi lạnh lùng giữa đêm đông
Thế là đã cách một dòng sông
Sông Tương vẫn chảy nước xuôi dòng
Cuốn trôi đi những thiên tình sử
Một thuở yêu đương quá mặn nồng
Thế rồi trời đổi tiết Lập Đông
Buốt giá tim tôi, nhạt má hồng
Không còn xao xuyến như ngày ấy
Tình chết trong tôi, quá lạnh lùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét