KỀ CHUYỆN NGÀY XƯA
(Kính tặng Cô Quỳnh Châu)
Có những đêm về lúc trời mưa
Mẹ thường kể chuyện thuở xa xưa
Hà Thành ngày ấy thơ mộng quá
Ngôn ngữ làm sao nói cho vừa
Một hôm trong lúc trời chuyển mưa
Gió Bấc lung lay những hàng dừa
Có nàng công chúa xinh đẹp quá
Khi ghé mắt nhìn ai cũng ưa
Nàng công chúa ấy là Quỳnh Châu
Đẹp xinh như thể được phép mầu
Phép mầu đặc biệt từ Tạo Hóa
Ban thưởng một mình cô Quỳnh Châu
Rồi thời gian lặng lẽ trôi qua
Dung nhan công chúa đẹp mặn mà
Da trắng tóc huyền hồng đôi má
Công chúa cang ngày đẹp kiêu sa
Khi cô đã đến tuổi mười lăm
Dung nhan cô đẹp tựa trăng rằm
Mắt biếc rạng ngời như sao sáng
Bao chàng công tử nhìn chăm chăm
Cô lớn lên dần với thời gian
Thân hình dung mạo đẹp cao sang
Đã làm chao đảo bao công tử
Nhưng nàng tiên nữ chẳng có màng
Cô vốn là người rất phong lưu
Phong lưu đài các thuở thiếu thời
Lớn lên trong gấm vóc nhung lụa
Quý phái thanh tao đẹp tuyệt vời
Mỗi chiều cô cắp sách đến trường
Áo dài bay nhẹ gió chiều vương
Dáng Kiều cô đã làm chao đảo
Bao gã si tình đã thầm thương
Rồi đến một ngày nắng hồng tươi
Đôi môi cô thắm một nụ cười
Má đào cô đã ưng ửng đỏ
Thì ra cô đã biêt yêu rồi
Có những đêm về lúc trời mưa
Mẹ thường kể chuyện thuở xa xưa
Hà Thành ngày ấy thơ mộng quá
Ngôn ngữ làm sao nói cho vừa
Một hôm trong lúc trời chuyển mưa
Gió Bấc lung lay những hàng dừa
Có nàng công chúa xinh đẹp quá
Khi ghé mắt nhìn ai cũng ưa
Nàng công chúa ấy là Quỳnh Châu
Đẹp xinh như thể được phép mầu
Phép mầu đặc biệt từ Tạo Hóa
Ban thưởng một mình cô Quỳnh Châu
Rồi thời gian lặng lẽ trôi qua
Dung nhan công chúa đẹp mặn mà
Da trắng tóc huyền hồng đôi má
Công chúa cang ngày đẹp kiêu sa
Khi cô đã đến tuổi mười lăm
Dung nhan cô đẹp tựa trăng rằm
Mắt biếc rạng ngời như sao sáng
Bao chàng công tử nhìn chăm chăm
Cô lớn lên dần với thời gian
Thân hình dung mạo đẹp cao sang
Đã làm chao đảo bao công tử
Nhưng nàng tiên nữ chẳng có màng
Cô vốn là người rất phong lưu
Phong lưu đài các thuở thiếu thời
Lớn lên trong gấm vóc nhung lụa
Quý phái thanh tao đẹp tuyệt vời
Mỗi chiều cô cắp sách đến trường
Áo dài bay nhẹ gió chiều vương
Dáng Kiều cô đã làm chao đảo
Bao gã si tình đã thầm thương
Rồi đến một ngày nắng hồng tươi
Đôi môi cô thắm một nụ cười
Má đào cô đã ưng ửng đỏ
Thì ra cô đã biêt yêu rồi
Tình yêu trong sáng chỉ vậy thôi
Ánh mắt long lanh sáng rạng ngời
Nắng hồng vương nhẹ lên đôi má
Gió tỏa thơm hương ngát cuộc đời
Bây giờ được gặp lại Cô Châu
Vẫn còn xinh đẹp tựa thuở nào
Thời gian không nhạt nhòa duyên dáng
Mắt biếc vẫn còn đẹp ngàn sao
Vẫn còn quý phái vẫn thanh tao
Kiêu sa lộng lẫy đáng tự hào
Phong lưu đài các trong nhung gấm
Tôi ngẩn ngơ nhìn ngỡ chiêm bao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét