Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

LÁ VÀNG KHÓC LÁ XANH RƠI

LÁ VÀNG KHÓC LÁ XANH RƠI.
Viết thay cho anh LỘC
Với lời chia buồn sâu xa.
Đau đớn thay chiếc lá vàng khô.
Đưa tiễn lá xanh tận dưới mồ.
Trời xanh nhỏ lệ sầu đưa tiễn.
Khóc thay thân phụ mắt đã mờ.
Rũ sạch cõi trần không vấn vương.
Xa lánh thế gian lắm đoan trường.
Ở dưới mộ sâu con có lạnh?
Có nghe tiếng nấc quyện khói hương?
Ngàn năm vĩnh biệt lệ sầu tuôn.
Trong chiều buồn tang tóc thê lương.
Âm dương cách biệt đời đôi ngả.
Kinh kệ tiễn con về cuối đường.
Đớn đau lần cuối sầu chia phôi.
Vành khăn tang quyện nước mắt rơi.
Rơi thắm nhỏ tận cùng đất lạnh.
Phủ lên nấm mộ tóc còn xanh.
Trời buồn mây xám phủ âm u.
Con đi sầu ở lại nghìn thu.
Lung linh ánh nến mờ hư ảo.
Soi dòng lệ đổ tưởng đã khô.
KIM CHI.

MẮT LỆ VU QUI

MẮT LỆ VU QUI.

Lệ nào sánh với lệ vu qui.
Thôi đành... khóc lóc để mà chi.
Lòng đau tan tác như xác pháo.
Hôn nhau lần cuối rồi chia ly.

Thôi thế từ nay vỡ mộng vàng.
Dìu dặt cung tơ đã nát tan.
Những áng thơ lòng đành khép lại
Tình dở dang rồi sao đắng cay

Ôi! còn đâu nữa cuộc tình say .
Một trời hoa mộng cõi thiên thai.
Ngự uyển hương trầm thơm bát ngát
Thả hồn mê đắm chốn trang đài.

Ngày Hàn Mạc tử rao bán trăng.
Mình mơ cùng nhau đón chị Hằng.
Đem về xẻ đôi làm đò nhỏ.
Thuyền hoa xuôi về bến trông mong.

Thuyền tình lơ lửng lội ngược dòng.
Nước mắt rơi mãi ngập dòng sông.
Lạc điệu trăng sầu tình đành lỡ.
Lệ đắm thuyền hoa anh biết không?
                  KIM CHI.

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

TÌNH THIÊN THU

  TÌNH THIÊN THU
Buồn ơi sao chẳng vơi.
Tan nát mảnh tim côi.
Ngày xưa còn đâu nữa.
Theo áng mây chiều trôi.
Ôi! mấy năm qua rồi.
Đá mòn sầu chưa nguôi.
Ngày nao ta chung lối.
Giờ tôi bước lẻ loi.
Tình xưa biết tìm đâu.
Người đem xuống mộ sầu.
Ái ân chưa trọn vẹn.
Môi chưa ấm bờ môi.
Xe tang tiễn đưa người.
Rả rích giọt mưa ngâu.
Như cung đàn lạc phím.
Xót cuộc tình mong manh.
Tiếng nấc vọng ngàn xanh.
Như khua động bể sầu.
Giòng sông Ngân hai ngả .
Đưa người xuống huyệt sâu.
Chiều hoàng hôn xuống dần.
Khói vương đỉnh Phù Vân.
Ta đi nhặt xác lá .
Về đắp mộ cuộc tình.
        KIM CHI.

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015

XÓT PHẬN MÁ HỒNG.

XÓT PHẬN MÁ HỒNG.

XÓT PHẬN MÁ HỒNG

Cám ơn chị AI CƠ đã chỉnh lại
cho bài thơ sâu sắc mượt mà hơn.

Rả rích mưa gieo điệu nhạt nhoà...
Đàn ai rền rỉ khúc bi ca...
 Ai ru rười rượi trong đêm vắng...
Riêng mẹ soi thầm bóng xót xa!

Khi tóc mẹ còn thơm mát xanh,
Môi hồng còn thắm mắt long lanh,
Bỗng đâu gẫy gánh, thành cô phụ!
Trắng xoá khăn tang phủ mộng lành!

Nhiều nơi muốn ngỏ chuyện cau trầu,
Hứa sẽ hong khô suối lệ sầu…
Lại có người xưa từng quyến luyến,
Giờ mong se lại mối duyên đầu.

Tình thuở ngây thơ chưa nhạt phai,
Nỗi niềm cô phụ cũng nguôi ngoai,
Nhưng đành tạm gác niềm riêng lại,
Hẹn đến khi con đẹp trúc mai.

Lần lữa… hôm nay con lấy chồng,
Thì người yêu mẹ lại thay lòng!
Gương xưa chưa gắn, thêm lần vỡ!
Mẹ đã vì con, nhạt má hồng.

Ngoài mặt huyên thuyên mẹ nói cười;
Tâm can đầy bão tố tơi bời!
Nhập nhoè ánh nến che giòng lệ,
Rượu cưới hôm nay mặn đắng môi!
      AI CƠ & KIM CHI.



Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

MẸ

Rả rích đêm khuya điệu nhạc sầu.
Ai oán cung đàn suốt canh thâu.
À ơi! lời ru trong đêm vắng.
Giọt sầu thiếu  phụ lệ rơi nhanh.

Khăn tang phủ tóc mẹ còn xanh
Môi hồng còn  thắm mắt long lanh.
Tơ hồng nửa đường đành đứt đoạn.
Mây tan thành lệ đọng mưa ngâu.

Nhiều nơi muốn ngỏ chuyện trầu cau.
Hong khô giọt lệ đẫm ướt sầu.
Có người vớt trăng vàng trao mẹ.
Để mong nối lại mối duyên đầu.

Tình xưa chưa phai nhạt mấy màu.
Dịu dàng ánh mắt còn trong nhau.
Yêu thương chôn kín lòng nhung nhớ.
Hẹn người đợi con gái lấy chồng.

Ngày con vui pháo đỏ rượu nồng.
Người yêu của mẹ cũng sang sông.
Tơ hồng thêm một lần đứt đoạn.
Mẹ đã vì con nhạt má hồng.

Ngày vui của con mẹ gượng cười.
Nhưng trong lòng mẹ bão tuyết rơi.
Lung linh ánh nến soi giòng lệ.
Giòng lệ phũ phàng đắng bờ môi.
               KIM CHI.

Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

GIỌT MƯA BUỒN

GIỌT MƯA BUỒN
Chiều buồn đếm hạt mưa rơi
Tiếng mưa tí tách chơi vơi giọt sầu
Hoàng hôn mây tím về đâu
Bóng ai thấp thoáng trên cầu lẻ loi
Bỗng dưng thấy nhớ một người
Người thương năm cũ xa xôi nghìn trùng
Ngày xưa hai đứa đi chung
Đường chiều thơ mộng chập chùng bướm hoa
Chim uyên thánh thót giao hòa
Như đang chào đón tình ta nồng nàn
Rồi mùa thu lạnh vội sang
Hàng cây rơi rụng lá vàng tả tơi
Ngồi nhìn quang cảnh tơi bời
Anh về xứ lạ không lời biệt ly
Dặm trường anh lặng lẽ đi
Em ôm nỗi nhớ hoen mi lệ sầu
Đường đời vạn nẻo về đâu
Anh đi không nói một câu giã từ
Cũng không nhắn gởi lời thư
Nghe lòng tê tái bây chừ làm sao
Bây giờ anh ở phương nào
Sao anh nỡ để em đau đớn lòng
Nhớ anh đêm đợi ngày mong
Mơ ngày mai ánh nắng hồng thắm tươi
Để em thắm lại môi cười
Em ra đầu ngõ đón người năm xưa
Niềm vui nói mấy cho vừa
Ngập tràn hạnh phúc như mưa cuối mùa
Đôi ta đi lại đường xưa
Như trong Huyền Thoại như chưa bao giờ
Bây giờ em dệt vần thơ
Vần thơ thương nhớ đợi chờ người mơ.

921

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

TRÒN MỘNG

TRÒN MỘNG.

Ngày xưa cách trở đò ngang.
Đạo đời hai lối ngỡ ngàng mất nhau.
Trời sầu bỗng đổ mưa ngâu.
Tình duyên dang dở trầu cau úa vàng.
Biệt ly lệ nhỏ hai hàng.
Rưng rưng ngấn lệ hẹn người kiếp sau.
Nay ta bắc một nhịp cầu.
Dòng sông chia cắt chẳng ngăn đôi mình.
Tim ta vẫn một bóng hình.
Vẫn vầng trăng mộng chúng mình có đôi.
Chị Hằng nhả sợi tơ trời.
Lung linh chiếu rọi bờ môi ngọt mềm.
Tóc huyền em tựa vai êm.
Mơ màng trăng chiếu qua thềm lung linh.
Để anh vớt ánh trăng xinh.
Sáng ngời lấp lánh ươm tình trao em.
Gió hoà ru khúc nhạc êm.
Bài ca bất tận nhớ nhung tuôn trào.
Gió lung lay nhẹ ngọt ngào.
Đong đưa lá rụng cùng hoà phím tơ.
Trăng vàng ai rải đường mơ.
Thiên đường huyền thoại nên thơ đôi mình.
Sao trời mãi chiếu lung linh.
Chúng mình vẫn mãi nhịp lòng chung đôi.
                     KIM CHI.