ÁO TÍM CHIỀU THU
Chiều tà sắc tím nhạt nhòa trôi
Lối cũ đường xưa một bóng người
Bước đi lặng lẽ trong chiều tím
Tím cả hoàng hôn tím cuộc đời
Hỡi nàng áo tím dịu dàng ơi
Lặng lẽ bước đi chẳng một lời
Ánh mắt u buồn vương ngấn lệ
Như nhớ thương người chốn xa xôi
Từ xa vọng lại tiếng chuông rơi
Nàng cứ bước đi giữa đường đời
Tâm tư trĩu nặng niềm u ẩn
Giấu kín nỗi
buồn quá chơi vơi
Chiều tàn sương lạnh ướt đôi vai
Nhẹ bay theo gió vạt áo dài
Áo dài khép kín niềm tâm sự
Không thể tỏ bày được cùng ai
Cứ thế những chiều tím nhạt phai
Bên nàng chẳng một bóng hình ai
Nàng vẫn âm thầm đi lặng lẽ
Mà ngỡ như là chuyện liêu trai
Thế rồi trong những chiều tím rơi
Lối cũ đường xưa thưa thớt người
Vẫn chỉ mình nàng nhẹ đếm bước
Đôi mắt u hoài hướng xa xôi
Dường như nàng đã có mối tình
Mối tình đẹp tựa
ánh bình minh
Rạng rỡ trong hồn nàng áo tim
Hò hẹn lên đồi hoa tím xinh
Đâu ngờ cuộc tình sớm vỡ tan
Người yêu rẽ lối cách vội vàng
Chàng dā ra di va di mai.
Áo Tím Chiều Thu rất ngỡ ngàng
Mỗi lần thời tiết chuyển thu sang
Chiều tím đường xưa vẫn bóng nàng
Âm thầm lặng lẽ nhẹ đếm bước
Hoài niệm cuốc tình quá trái ngang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét